Wednesday, February 14, 2024

https://gutenberg.ca/ebooks/hemingwaye-oldmanandthesea/hemingwaye-oldmanandthesea-00-h.html

https://gutenberg.ca/ebooks/hemingwaye-oldmanandthesea/hemingwaye-oldmanandthesea-00-h.html


The Three Musketeers

The Three Musketeers

The Three Musketeers

https://www.gutenberg.org/files/1257/1257-h/1257-h.htm

The Three Musketeers

By Alexandre Dumas, Père

First Volume of the D’Artagnan Series

CONTENTS

AUTHOR’S PREFACE
Chapter I. THE THREE PRESENTS OF D’ARTAGNAN THE ELDER
Chapter II. THE ANTECHAMBER OF M. DE TRÉVILLE
Chapter III. THE AUDIENCE
Chapter IV. THE SHOULDER OF ATHOS, THE BALDRIC OF PORTHOS AND THE HANDKERCHIEF OF ARAMIS
Chapter V. THE KING’S MUSKETEERS AND THE CARDINAL’S GUARDS
Chapter VI. HIS MAJESTY KING LOUIS XIII.
Chapter VII. THE INTERIOR OF THE MUSKETEERS
Chapter VIII. CONCERNING A COURT INTRIGUE
Chapter IX. D’ARTAGNAN SHOWS HIMSELF
Chapter X. A MOUSETRAP IN THE SEVENTEENTH CENTURY
Chapter XI. IN WHICH THE PLOT THICKENS
Chapter XII. GEORGE VILLIERS, DUKE OF BUCKINGHAM
Chapter XIII. MONSIEUR BONACIEUX
Chapter XIV. THE MAN OF MEUNG
Chapter XV. MEN OF THE ROBE AND MEN OF THE SWORD
Chapter XVI. IN WHICH M. SÉGUIER, KEEPER OF THE SEALS, LOOKS MORE THAN ONCE FOR THE BELL
Chapter XVII. BONACIEUX AT HOME
Chapter XVIII. LOVER AND HUSBAND
Chapter XIX. PLAN OF CAMPAIGN
Chapter XX. THE JOURNEY
Chapter XXI. THE COUNTESS DE WINTER
Chapter XXII. THE BALLET OF LA MERLAISON
Chapter XXIII. THE RENDEZVOUS
Chapter XXIV. THE PAVILION
Chapter XXV. PORTHOS
Chapter XXVI. ARAMIS AND HIS THESIS
Chapter XXVII. THE WIFE OF ATHOS
Chapter XXVIII. THE RETURN
Chapter XXIX. HUNTING FOR THE EQUIPMENTS
Chapter XXX. D’ARTAGNAN AND THE ENGLISHMAN
Chapter XXXI. ENGLISH AND FRENCH
Chapter XXXII. A PROCURATOR’S DINNER
Chapter XXXIII. SOUBRETTE AND MISTRESS
Chapter XXXIV. IN WHICH THE EQUIPMENT OF ARAMIS AND PORTHOS IS TREATED OF
Chapter XXXV. A GASCON A MATCH FOR CUPID
Chapter XXXVI. DREAM OF VENGEANCE
Chapter XXXVII. MILADY’S SECRET
Chapter XXXVIII. HOW, WITHOUT INCOMMODING HIMSELF, ATHOS PROCURES HIS EQUIPMENT
Chapter XXXIX. A VISION
Chapter XL. A TERRIBLE VISION
Chapter XLI. THE SIEGE OF LA ROCHELLE
Chapter XLII. THE ANJOU WINE
Chapter XLIII. THE SIGN OF THE RED DOVECOT
Chapter XLIV. THE UTILITY OF STOVEPIPES
Chapter XLV. A CONJUGAL SCENE
Chapter XLVI. THE BASTION SAINT-GERVAIS
Chapter XLVII. THE COUNCIL OF THE MUSKETEERS
Chapter XLVIII. A FAMILY AFFAIR
Chapter XLIX. FATALITY
Chapter L. CHAT BETWEEN BROTHER AND SISTER
Chapter LI. OFFICER
Chapter LII. CAPTIVITY: THE FIRST DAY
Chapter LIII. CAPTIVITY: THE SECOND DAY
Chapter LIV. CAPTIVITY: THE THIRD DAY
Chapter LV. CAPTIVITY: THE FOURTH DAY
Chapter LVI. CAPTIVITY: THE FIFTH DAY
Chapter LVII. MEANS FOR CLASSICAL TRAGEDY
Chapter LVIII. ESCAPE
Chapter LIX. WHAT TOOK PLACE AT PORTSMOUTH AUGUST 23, 1628
Chapter LX. IN FRANCE
Chapter LXI. THE CARMELITE CONVENT AT BÉTHUNE
Chapter LXII. TWO VARIETIES OF DEMONS
Chapter LXIII. THE DROP OF WATER
Chapter LXIV. THE MAN IN THE RED CLOAK
Chapter LXV. TRIAL
Chapter LXVI. EXECUTION
Chapter LXVII. CONCLUSION
EPILOGUE

Monday, February 5, 2024

The old man and the sea

https://archive.org/details/the-old-man-and-the-sea-ernest-hemingway/mode/2up

THE OLD MAN AND THE SEA

e was an old man who fished alone in a skiff in the Gulf

Stream and he had gone eighty-four days now without taking a fish. In the first forty days a boy had been with him. But after forty days without a fish the boy's parents had told him that the old man was now definitely and finally salao, which is the worst form of unlucky, and the boy had gone at their orders in another boat which caught three good fish the first week. It made the boy sad to see the old man come in each day with his skiff empty and he always went down to help him carry either the coiled lines or the gaff and harpoon and the sail that was furled around the mast. The sail was patched with flour sacks and, furled, it looked like the flag of permanent defeat.

The old man was thin and gaunt with deep wrinkles in the back of his neck. The brown blotches of the benevolent skin cancer the sun brings from its reflection on the tropic sea were on his cheeks. The blotches ran well down the sides of his face and his hands had the deep-creased scars from handling heavy fish on the cords. But none of these scars were fresh. They were as old as erosions in a fishless desert.

Everything about him was old except his eyes and they were the same color as the sea and were cheerful and undefeated.

“Santiago,” the boy said to him as they climbed the bank from where the skiff was hauled up. “I could go with you again. We've made some money.”

The old man had taught the boy to fish and the boy loved him.

“No,” the old man said. “You're with a lucky boat. Stay with them.”

====================

ÔNG GIÀ VÀ BIỂN CẢ

Ông là một ông già câu cá một mình trên thuyền nhỏ ở vùng Vịnh Stream và đến nay ông đã đi được tám mươi bốn ngày mà không bắt được một con cá nào. Trong bốn mươi ngày đầu tiên có một cậu bé ở cùng ông. Nhưng sau bốn mươi ngày không câu được cá, cha mẹ cậu bé đã nói với cậu rằng ông già bây giờ chắc chắn cuối cùng là salao, đây là hình thức xui xẻo tồi tệ nhất, và cậu bé đã ra đi theo lệnh của họ trên một chiếc thuyền khác và  đầu tiên đã bắt được ba con cá ngon 1 tuần. Cậu bé buồn khi thấy ông già đến mỗi ngày với chiếc thuyền trống rỗng và nó luôn xuống giúp ông mang những sợi dây cuộn hoặc chiếc móc, cây lao và cánh buồm cuốn quanh cột buồm. Cánh buồm được vá bằng những bao bột mì và được cuộn lại, trông giống như lá cờ của sự thất bại vĩnh viễn.

Ông già gầy gò và hốc hác với những nếp nhăn sâu sau gáy. Những đốm nâu của căn bệnh ung thư da nhân từ mà mặt trời mang lại do phản chiếu của nó trên vùng biển nhiệt đới hiện rõ trên má ông. Những vết nám chạy dọc hai bên mặt và bàn tay ông có những vết sẹo hằn sâu do phải xử lý những con cá nặng trên dây. Nhưng không có vết sẹo nào còn mới. Chúng đã cũ như sự xói mòn trên sa mạc không có cá.

Mọi thứ ở ông đều cũ kỹ ngoại trừ đôi mắt, chúng có cùng màu với biển, vui vẻ và bất bại.

“Santiago,” cậu bé nói với anh khi họ leo lên bờ nơi chiếc thuyền nhỏ được kéo lên. “Em có thể đi cùng anh lần nữa. Chúng tôi đã kiếm được một số tiền.”

Ông già đã dạy cậu bé câu cá và cậu bé rất yêu quý ông.

“Không,” ông già nói. “Bạn đang ở trên một chiếc thuyền may mắn. Ở lại với

[ hết trang 1]


Saturday, January 27, 2024

Thương Về Đất Mẹ

Thương Về Đất Mẹ

Tác giả: Dương Lam [vophubong] thương về đất mẹ


Tác giả: Dương Lam 


Ta trở về thăm quê hương cũ, 

Trong giấc mơ nỗi nhớ bềnh bồng. 

Bến Điện- bình con đò xưa vắng khách, 

Cây đa già soi bóng nước bên sông. 


Đây Phú-chiêm mì tôm vàng ,sứa bạc 

Mát lòng ta từng trưa nắng đi về 

Đây bãi Phương-Trà ngàn dâu xanh ngát 

Dấu chân ta từng bước dõi đường quê. 


Thương biết mấy con đường ra Đà- nẵng 

Đồng Quế-sơn rực rỡ lúa hong vàng. 

Con tu hú dục hè về rộn rã 

Mui cá chuồng cơm lúa mới thơm hương. 


Đình Hà- mật hôm nào vui mở hội 

Tiếng trống chầu khuya rung bóng trăng vàng. 

Ga Vĩnh- điện mùa tan trường phượng đỏ, 

Đã xa rồi những bóng dáng thân thương. 


Chợ Phú- bông ngày hai buổi họp 

Mẹ oằn vai quang gánh sớm chiều, 

Biển Cửa- Đại sóng pha màu lấp lánh, 

Mai em về kỷ niệm nhớ mang theo. 


Đây Cẩm- lậu thân yêu làng quê ngoại 

Đường quanh co nước lũ những đông về. 

Xóm Vạn Buồn soi mình bên sông nhỏ 

Đời êm đềm như nghĩa mẹ tình quê. 


Đại- lộc đó đất lành thơm trái ngọt 

Vườn sang xuân hoa bướm hẹn thề. 

Nhấp chút ruợu cần môi em thắm đỏ, 

Thường- Đức đi về mấy dặm sơn khê. 


Qua Bàn- Lãnh cây đa cao chót vót [1] 

Tiếng mẹ à ơi ! giấc ngũ chiêm bao. 

Đất Xuân- Đài ngàn năm thơm khí tiết, 

Hoàng- Diệu xưa rạng rỡ tiếng anh hào. 


Cô gái Duy- xuyên trên khung cửi, 

Tay đưa thoi em dệt lụa cho đời. 

Mấy độ xuân về hoa vàng rực rỡ, 

Tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ? 


Đây Gò-Nổi miền dâu tằm nổi tiếng, 

Sao em chưa về nhặt kén ươm tơ ? 

Kéo sợi tơ vàng óng ả, 

Làm sợi tơ trời, kết mối duyên thơ . 


Ai ghé Tam kỳ ? Ai về phố Hội ? 

Có nghe trong tim máu chảy dập dồn. 

Có nghe cõi lòng rưng rưng thổn thức 

Đất mẹ ngàn năm nghĩa nặng săt son. 


Quảng- Đà đó với bao nhiêu kỷ niệm 

Mai ta về tìm lại dấu ngày xưa 

Gọi tên từng niềm thương nỗi nhớ 

Viết lên muôn vạn lời thơ. 



[1] Ở Gò-Nổi Điện-bàn có bài hát ru em :Cây đa mô cao cho bằng cây đa Bàn lãnh, đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an.Chỗ mô vui cho bằng chỗ Phố chỗ Hàn, dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe. 

Dương Lam [vophubong]

=====================

Love Mother Earth

Author: Duong Lam [vophubong] loves the motherland


Author: Duong Lam


I return to visit my old homeland,

In the dream, nostalgia floats.

 Dien -binh wharf the old boat with no passengers,

The old banyan tree reflects on the water beside the river.


Here, Phu-chiêm has golden shrimp noodles and silver jellyfish

Cools my heart every sunny afternoon when I come home

This is Phuong-Tra beach with thousands of green mulberries

Our footprints step by step along the country road.


How knows lovely the roads to Da Nang

Que-son  field is brilliant with golden-blossomed rice.

I'm so excited that summer is coming back bustlingly

The smell of fish from a new rice barn is fragrant.


 Ha- Mat communal house is very happy to celebrate  some day

The sound of drums adoring late at night vibrates the shadow of the golden moon.

Vinh-Dien Station, red phoenix flowers chool in the closing season,

Gone are the beloved figures.


Phu Bong Market holds two meetings a day

My mother shouldering the burden morning and evening,

Great sea Cua Dai waves mixed with sparkling colors,

When you come home tomorrow, remember to bring memories with you.


This is Cam-lau, my beloved hometown of mother

The road is winding and flooded every winter.

 Van Buon village reflects on the small river

Life is as peaceful as a mother's love for the countryside.


Here Dai Loc county, that good land smells of sweet fruit

The garden promises flowers and butterflies in spring.

Take a sip of wine and make your lips red,

Thuong-Duc went back several miles to the mountains.


Qua Ban-Lanh towering banyan tree [1]

Mother's voice! dream sleeply.

Xuan-Dai land has been fragrant for thousands of years,

The ancient Hoang-Dieu was the hero and proud.


Duy Xuyen girl on the loom,

With my hand, I weave silk for life.

When spring comes, bright yellow flowers appear,

Have you finished weaving the silk sheet for yourself yet?


This Go-Noi is a famous mulberry region,

Why haven't you come back to pick up cocoons to grow silk?

Spinning shiny golden silk threads,

Make a thread of heaven, make a poetic relationship.


Who visits Tam Ky? Who comes to Hoi An?

I heard the blood rushing in my heart.

I heard my heart sobbing

Mother Earth has been Lovely for thousands of years.


That Quang-Da has so many memories

Tomorrow I will return to find traces of the past

Name each pain and nostalgia

Write thousands of poems.



[1] In Go-Noi Dien-ban, there is a lullaby: The banyan tree is as tall as the Ban Lanh banyan tree, the land is as clean and scenic as the land of Bao An. The place is as happy as the street in Han, under the river `boat running on horses and carriages.


Duong Lam [vophubong]


Friday, January 26, 2024

TRUYEN KIEU

Kieu start

 1 . Trăm năm trong cõi người ta,

In one hundred years, the limit of human life,

2.  Chữ tài chữ mệnh khéo là ghét nhau. 

Without mercy, talent and destinyclash and fight.

3. Tri qua một cuộc bể dâu,

The blue sea is now thundering where mulberry fieldused to be;

4 . Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.

Our hearts suffer painfully from the vicissitudes we see.


Lạ gì bỉ sắc tư phong,

A gift is always received to the detriment of one’s destiny;


6.  Trời xanh quen thói má hồng đánh ghen. 

With jealousy, Blue Heaven often hounds the fate of beauties.

7.  Co thm lần giở trướđèn,

Fragrant manuscripts thumbed under the lamp slowly

8.  Phong tình c̉ lc còn truyền sử xanh.

Reveal an ancient love story as recorded in history.


9.   Rằng nm Gia Tnh triều Minh,

Under the reign of Gia Tinh Emperor of the Ming Dynasty,3

10 . Bốn phương phẳng lặng, hai kinh vững vàng. 


Thương Về Đất Mẹ

Thương Về Đất Mẹ

Tác giả: Dương Lam [vophubong] thương về đất mẹ


Tác giả: Dương Lam 


Ta trở về thăm quê hương cũ, 

Trong giấc mơ nỗi nhớ bềnh bồng. 

Bến Điện- bình con đò xưa vắng khách, 

Cây đa già soi bóng nước bên sông. 


Đây Phú-chiêm mì tôm vàng ,sứa bạc 

Mát lòng ta từng trưa nắng đi về 

Đây bãi Phương-Trà ngàn dâu xanh ngát 

Dấu chân ta từng bước dõi đường quê. 


Thương biết mấy con đường ra Đà- nẵng 

Đồng Quế-sơn rực rỡ lúa hong vàng. 

Con tu hú dục hè về rộn rã 

Mui cá chuồng cơm lúa mới thơm hương. 


Đình Hà- mật hôm nào vui mở hội 

Tiếng trống chầu khuya rung bóng trăng vàng. 

Ga Vĩnh- điện mùa tan trường phượng đỏ, 

Đã xa rồi những bóng dáng thân thương. 


Chợ Phú- bông ngày hai buổi họp 

Mẹ oằn vai quang gánh sớm chiều, 

Biển Cửa- Đại sóng pha màu lấp lánh, 

Mai em về kỷ niệm nhớ mang theo. 


Đây Cẩm- lậu thân yêu làng quê ngoại 

Đường quanh co nước lũ những đông về. 

Xóm Vạn Buồn soi mình bên sông nhỏ 

Đời êm đềm như nghĩa mẹ tình quê. 


Đại- lộc đó đất lành thơm trái ngọt 

Vườn sang xuân hoa bướm hẹn thề. 

Nhấp chút ruợu cần môi em thắm đỏ, 

Thường- Đức đi về mấy dặm sơn khê. 


Qua Bàn- Lãnh cây đa cao chót vót [1] 

Tiếng mẹ à ơi ! giấc ngũ chiêm bao. 

Đất Xuân- Đài ngàn năm thơm khí tiết, 

Hoàng- Diệu xưa rạng rỡ tiếng anh hào. 


Cô gái Duy- xuyên trên khung cửi, 

Tay đưa thoi em dệt lụa cho đời. 

Mấy độ xuân về hoa vàng rực rỡ, 

Tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ? 


Đây Gò-Nổi miền dâu tằm nổi tiếng, 

Sao em chưa về nhặt kén ươm tơ ? 

Kéo sợi tơ vàng óng ả, 

Làm sợi tơ trời, kết mối duyên thơ . 


Ai ghé Tam kỳ ? Ai về phố Hội ? 

Có nghe trong tim máu chảy dập dồn. 

Có nghe cõi lòng rưng rưng thổn thức 

Đất mẹ ngàn năm nghĩa nặng săt son. 


Quảng- Đà đó với bao nhiêu kỷ niệm 

Mai ta về tìm lại dấu ngày xưa 

Gọi tên từng niềm thương nỗi nhớ 

Viết lên muôn vạn lời thơ. 



[1] Ở Gò-Nổi Điện-bàn có bài hát ru em :Cây đa mô cao cho bằng cây đa Bàn lãnh, đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an.Chỗ mô vui cho bằng chỗ Phố chỗ Hàn, dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe. 


Dương Lam [vophubong]

Love Mother Earth

Author: Duong Lam [vophubong] loves the motherland


Author: Duong Lam


I return to visit my old homeland,

In the dream, nostalgia floats.

Ben Dien - the old boat with no passengers,

The old banyan tree reflects on the water beside the river.


Here, Phu-êm has golden shrimp noodles and silver jellyfish

Cools my heart every sunny afternoon when I come home

This is Phuong-Tra beach with thousands of green strawberries

Our footprints step by step along the country road.


Thuong knows the roads to Da Nang

Que-shan Dong is brilliant with golden-blossomed rice.

I'm so excited that summer is coming back bustlingly

The smell of fish from a new rice barn is fragrant.


Dinh Ha- Mat is happy to celebrate every day

The sound of drums adoring late at night vibrates the shadow of the golden moon.

Vinh-Dien Station, red phoenix school in the closing season,

Gone are the beloved figures.


Phu Bong Market holds two meetings a day

Mother shouldering the burden morning and evening,

Cua Sea - Great waves mixed with sparkling colors,

When you come home tomorrow, remember to bring memories with you.


This is Cam-goa, my beloved hometown

The road is winding and flooded every winter.

Van Buon Hamlet reflects on the small river

Life is as peaceful as a mother's love for the countryside.


Dai Loc county, that good land smells of sweet fruit

The garden promises flowers and butterflies in spring.

Take a sip of wine and make your lips red,

Thuong-Duc went back several miles to the mountains.


Qua Ban-Lanh towering banyan tree [1]

Mother's voice! dream sleeply.

Xuan-Dai land has been fragrant for thousands of years,

The ancient Hoang-Dieu was the hero and proud.


Duy Xuyen girl on the loom,

With my hand, I weave silk for life.

When spring comes, bright yellow flowers appear,

Have you finished weaving the silk sheet for yourself yet?


This Go-Noi is a famous mulberry region,

Why haven't you come back to pick up cocoons to grow silk?

Spinning shiny golden silk threads,

Make a thread of heaven, make a poetic relationship.


Who visits Tam Ky? Who comes to Hoi An?

I heard the blood rushing in my heart.

I heard my heart sobbing

Mother Earth has been Lovely for thousands of years.


That Quang-Da has so many memories

Tomorrow I will return to find traces of the past

Name each pain and nostalgia

Write thousands of poems.



[1] In Go-Noi Dien-ban, there is a lullaby: The banyan tree is as tall as the Ban Lanh banyan tree, the land is as clean and scenic as the land of Bao An. The place is as happy as the street in Han, under the river `boat running on horses and carriages.


Duong Lam [vophubong]

Thương Về Đất Mẹ

Thương Về Đất Mẹ

Tác giả: Dương Lam [vophubong] thương về đất mẹ


Tác giả: Dương Lam 


Ta trở về thăm quê hương cũ, 

Trong giấc mơ nỗi nhớ bềnh bồng. 

Bến Điện- bình con đò xưa vắng khách, 

Cây đa già soi bóng nước bên sông. 


Đây Phú-chiêm mì tôm vàng ,sứa bạc 

Mát lòng ta từng trưa nắng đi về 

Đây bãi Phương-Trà ngàn dâu xanh ngát 

Dấu chân ta từng bước dõi đường quê. 


Thương biết mấy con đường ra Đà- nẵng 

Đồng Quế-sơn rực rỡ lúa hong vàng. 

Con tu hú dục hè về rộn rã 

Mui cá chuồng cơm lúa mới thơm hương. 


Đình Hà- mật hôm nào vui mở hội 

Tiếng trống chầu khuya rung bóng trăng vàng. 

Ga Vĩnh- điện mùa tan trường phượng đỏ, 

Đã xa rồi những bóng dáng thân thương. 


Chợ Phú- bông ngày hai buổi họp 

Mẹ oằn vai quang gánh sớm chiều, 

Biển Cửa- Đại sóng pha màu lấp lánh, 

Mai em về kỷ niệm nhớ mang theo. 


Đây Cẩm- lậu thân yêu làng quê ngoại 

Đường quanh co nước lũ những đông về. 

Xóm Vạn Buồn soi mình bên sông nhỏ 

Đời êm đềm như nghĩa mẹ tình quê. 


Đại- lộc đó đất lành thơm trái ngọt 

Vườn sang xuân hoa bướm hẹn thề. 

Nhấp chút ruợu cần môi em thắm đỏ, 

Thường- Đức đi về mấy dặm sơn khê. 


Qua Bàn- Lãnh cây đa cao chót vót [1] 

Tiếng mẹ à ơi ! giấc ngũ chiêm bao. 

Đất Xuân- Đài ngàn năm thơm khí tiết, 

Hoàng- Diệu xưa rạng rỡ tiếng anh hào. 


Cô gái Duy- xuyên trên khung cửi, 

Tay đưa thoi em dệt lụa cho đời. 

Mấy độ xuân về hoa vàng rực rỡ, 

Tấm lụa cho mình em dệt xong chưa ? 


Đây Gò-Nổi miền dâu tằm nổi tiếng, 

Sao em chưa về nhặt kén ươm tơ ? 

Kéo sợi tơ vàng óng ả, 

Làm sợi tơ trời, kết mối duyên thơ . 


Ai ghé Tam kỳ ? Ai về phố Hội ? 

Có nghe trong tim máu chảy dập dồn. 

Có nghe cõi lòng rưng rưng thổn thức 

Đất mẹ ngàn năm nghĩa nặng săt son. 


Quảng- Đà đó với bao nhiêu kỷ niệm 

Mai ta về tìm lại dấu ngày xưa 

Gọi tên từng niềm thương nỗi nhớ 

Viết lên muôn vạn lời thơ. 



[1] Ở Gò-Nổi Điện-bàn có bài hát ru em :Cây đa mô cao cho bằng cây đa Bàn lãnh, đất mô thanh cảnh cho bằng đất Bảo an.Chỗ mô vui cho bằng chỗ Phố chỗ Hàn, dưới sông tàu chạy trên đàng ngựa xe. 


Dương Lam [vophubong]

Love Mother Earth

Author: Duong Lam [vophubong] loves the motherland


Author: Duong Lam


I return to visit my old homeland,

In the dream, nostalgia floats.

Ben Dien - the old boat with no passengers,

The old banyan tree reflects on the water beside the river.


Here, Phu-êm has golden shrimp noodles and silver jellyfish

Cools my heart every sunny afternoon when I come home

This is Phuong-Tra beach with thousands of green strawberries

Our footprints step by step along the country road.


Thuong knows the roads to Da Nang

Que-shan Dong is brilliant with golden-blossomed rice.

I'm so excited that summer is coming back bustlingly

The smell of fish from a new rice barn is fragrant.


Dinh Ha- Mat is happy to celebrate every day

The sound of drums adoring late at night vibrates the shadow of the golden moon.

Vinh-Dien Station, red phoenix school in the closing season,

Gone are the beloved figures.


Phu Bong Market holds two meetings a day

Mother shouldering the burden morning and evening,

Cua Sea - Great waves mixed with sparkling colors,

When you come home tomorrow, remember to bring memories with you.


This is Cam-goa, my beloved hometown

The road is winding and flooded every winter.

Van Buon Hamlet reflects on the small river

Life is as peaceful as a mother's love for the countryside.


Great fortune, that good land smells of sweet fruit

The garden promises flowers and butterflies in spring.

Take a sip of wine and make your lips red,

Thuong-Duc went back several miles to the mountains.


Qua Ban-Lanh towering banyan tree [1]

Mother's voice! dream sleep.

Xuan-Tai land has been fragrant for thousands of years,

The ancient Hoang-Dieu was radiant and proud.


Duy Xuyen girl on the loom,

With my hand, I weave silk for life.

When spring comes, bright yellow flowers appear,

Have you finished weaving the silk sheet for yourself yet?


This Go-Noi is a famous mulberry region,

Why haven't you come back to pick up cocoons to grow silk?

Spinning shiny golden silk threads,

Make a thread of heaven, make a poetic relationship.


Who visits Tam Ky? Who comes to Hoi An?

I heard the blood rushing in my heart.

I heard my heart sobbing

Mother Earth has been strong for thousands of years.


That Quang-Da has so many memories

Tomorrow I will return to find traces of the past

Name each pain and nostalgia

Write thousands of poems.



[1] In Go-Noi Dien-ban, there is a lullaby: The banyan tree is as tall as the Ban Lanh banyan tree, the land is as clean and scenic as the land of Bao An. The place is as happy as the street in Han, under the Chinese river. running on horses and carriages.


Duong Lam [vophubong]